Wednesday, April 15, 2015

Thơ mùa Xuân





TIẾNG MƯA

Nước mưa xối xã rơi rơi
Tiếng - Tâm hòa điệu như vơi, như đầy
Chừng nào thôi hết đổi thay
Trên đời dứt hẳn tù đày khổ đau

Xuân về không ước vọng cao
Tương lai, quá khứ tìm nhau làm gì?
Hiện tại nên cố tâm ghi
Hồng danh, niệm Phật Liên Trì bình an.


AN NHIÊN

Ngồi nhìn mơ ánh trăng thanh
Trong đêm tỏa sáng, lay quanh sao trời
Gió nhè nhè thổi muôn nơi
Tóc bay chỉ nán se đời mùi thơm
Lặng người nghe tiếng dế hờn 
Tử - sinh, sinh, tử,  vui buồn là đây
La đà mắt lệ tuôn đầy
Tỉnh, mơ, khờ, dại, thêm cay đắng đời.
Lòng từ, nhẫn nhục không khơi
Khi lên, khi xuống mĩm cười an nhiên
Nhìn trăng tác ánh quan thiền
Mây bay, gió thoảng, đừng quên Di Đà.


HƯ VÔ

Liễu đạo là chi?
Giác ngộ là gì?
Hạnh phúc tìm đâu
Bao sự mất mát
Sắc, tài, danh vọng
Chìm sâu hư vô


VÔ THƯỜNG

Cuộc đời lá giấc mộng trôi
Ta Bà ai biết buồn vui chuyện người
Tử sanh lẫn quẫn luân hồi
Vô Thường lắm nẽo, thế thời là đây




XIN BỚT

Xin bớt cuộc chơi phù phiếm đời
Học pháp tu hành thoát cảnh chơi
Nhơn nghĩa tình người coi thấu để
Đừng để ngày mài phải dở cười
Ảo mộng trò đùa ở nơi nơi
Oan nghiệp, chia ly mấy cảnh bồi
Chớ nên cõi gió nhờ thuyền chuyển
Lay động đời ta mấy lần hồi.

THẤY BUỒN

Viếng cảnh chùa nay ngẫm thấy buồn
Sân vườn nghe tiếng quỹ rong chơi
Danh lợi, phù du đời nhân thế
Chẳng biết là nên khóc hay cười

Tình nghĩa con người như bong khơi
Gieo sầu Phật pháp không hối tiếc
Mưu lợi đường tu bao gian trá
Ngẫm nghỉ ngày nay lệ luôn rơi

Phù dung giữa cõi đời trôi mộng
Nhắc khẻ con người đấng chân nhân
Xin đừng mượn của chùa gieo đau khổ

Mai sau oan nghiệt trước cổng trời.



.













No comments:

Post a Comment