Wednesday, December 26, 2012

Sự tích cái mõ - history of wooden fish flapper

 
Sự tích cái mõ - history of wooden fish flapper


Wooden fish flapper, Vietnamese calledmộc ngư or mõ. Chinese: pinyin, Japanese: mokugyo, Korean: moktak. We, sometimes known as a Chinese block, is a wooden percussion instrument similar to the Western wood block. The wooden fish is used by monks and laity in the Mahayan Buddhist tradition. It is often used during rituals usually involving the recitation of sutras, mantras, or other Buddhist texts. The wooden fish is mainly used by Buddhist disciples in Vietnamese, China, Japna, Korea, and other East Asian countries where the practice of Mahayana, such as the ceremonious reciting of sutras, is prevalent. In most Zen/Ch'an Buddhist traditions, the wooden fish serves to keep the rhythm during sutra chanting. In Pure Land Buddhism, it is used when chanting the name of Amitabha ( A Di Da). In Buddhism the fish, which never sleeps, symbolizes wakefulness. Therefore, it is to remind the chanting monks to concentrate on their sutra. Often the mallet used to strike the fish has a rubber coated tip to provide a muffled, but clear sound when struck. A simplified form is given in the temple block.

here is the story:

Once upon a time, there was a Venerable abbot of themple at the Countryside near the reiver. He used to hitch-level boat when the people in the province needed. On July 13, when he hitched the boat to do a special ceremony for someone. When the boat out of the middle of the river, the roaring waves arised almost sink the boat. Everyone on the boat were also alarmed. At that moment, suddendly found a very large fish floating on the water stared at the monk with his bloodhost eyes, but Venerable was still sitting calm and continuing praying.
Meanwhile, the fish looked up out of the water but stammered: "O passengers on the boat! If you want peace, just throw an evil Venerable down here for me to swallow to calm my hatred. Do you know, the day before, I have followed him to practice Buddha, He didn’t direct me anything and let me do whatever I want to do, no control. So made me lazy for not knowing anything and/or repentance myself. I only to roam eat and sleep in secular, not necessarily what to elaborately penance, fasting Buddha and the Temple of care. Moreover, whenever the party to us carried a post robes to show off with Mass and parishioners. Because of such evils so after I die, I have fall into the animal body Anthems, go to where the rush to make the fishes and shrimps run bottom of all. I do not have anything to eat, to endure hunger and thirst. I should suffering, longer than hungry demons. So I just resentment and hate only him and I do not want to hurt anybody else. " When a fish is done, the Venerable was instant smiles and said: "extreme animal! You are really stupid. Art thou you do not understand the proverbial quote:" If you step on the wood’s stream, you need to take the stream of wood out". If you already know because such sins that must fall fish body, you need to repent of sin and create good conditions, so that a new criminal kill blessed birth, then they escape retribution. I am your teacher, whenever I teach you in accordance with the rules, and you said, is too strict, or scolded and rebuked the fine, loose thee not severely punished that why you were familiar with the vague nature, a new trial must fall species fish. Once threatened, you need to repent and tell me to recite the super-discharge rate and sin, and if you want to eat me, who would be rescue you. You are forums guilt, no remorse but blame to me. Dishonor Buddha the Sangha would help, and if you dis-honor the Sangha, the Buddha couldn’t help you. Did you understand this logic? " After the Venerable is fished, a fish has diving water sinks to the bottom.

Then after seven days of night chanting/ vigil prayers, a fish arise over the ocean and immediately came to the temple’s surface, drag straight to the temple yard, lay a heap and turned in the temple and said: "Master, for those days ago, by virtue of the Master and monks Note chapel and chanting deficit, so I have been released my karma, escape life Anthems and born in the heavenly sphere. Before going to the heaven, I would like to sincerely worship thanks for forgiving me by you with monks and nuns, and I vow to save the fish body in the Lord for each day, the monks took to the top of the timber, in order to set an example for those who practice in idleness, like bragging, self-esteem, narcissism, its not closed within the rules and also to remind him to remember the duty to cultivate the mind, practice their religion, to avoid distraction elaborate cult mantra, nianfo from meditation, over-due our heart, serious precepts. "For as the aforementioned story from that day to this, the new bell carved in the shape of a fish to make memories that awaken monk(s)/nun(s).


-------------------------------
Ngày xưa, có một vị Hòa Thượng trụ trì một ngôi chùa thôn quê ở gần bờ sông. Mỗi khi có việc ra tỉnh, Ngài quá giang bằng chiếc đò ngang. Hôm ấy nhằm ngày 13 tháng bảy, Ngài quá giang ra tỉnh để chủ lễ một đàn kỳ siêu. Khi đò ra tới giữa dòng sông cái thì thấy sóng nổi lên ầm ầm làm cho thuyền tròng trành muốn đắm. Ai nấy ở trên đò cũng đều hoảng hốt, thì ngay lúc ấy, bỗng nhiên thấy nổi lên trên mặt nước một con cá Kình rất lớn, dương hai mắt đỏ ngầu nhìn chăm chăm vào vị Hòa thượng . Nhưng Hòa thượng vẫn bình tĩnh ngồi niệm.



http://vnexpress.net/Files/Subject/3B/A1/C5/7B/Great-shark.jpg

Trong khi đó, con cá ngẩng đầu lên khỏi mặt nước mà lắp bắp nói: "Hỡi hành khách ở trên đò! Các người muốn được yên lành, hãy liệng lão ác tăng xuống đây cho ta để nuốt chửng nó đi cho hả cơn giận. Các người có biết không, ngày trước, ta theo lão tu đạo, lão không chịu giảng dạy chi cả, cứ buông lỏng cho ta muốn làm gì thì làm, không hề kiềm chế. Vì vậy, ta mới sinh ra lười biếng, chỉ lo rong chơi ăn ngủ theo thế tục, không thiết gì tới công phu sám hối, ăn chay niệm Phật và săn sóc việc Chùa. Không những thế, mỗi khi có đám tiệc lại để cho ta mang hậu đắp y để khoe khoang với đại chúng và bổn đạo. Vì những tệ đoan như thế nên sau khi ta chết, phải đọa vào loài súc sanh làm thân cá Kình, đi tới đâu thì ồ ạt tới đó, làm cho những tôm cá chạy bét hết, không có cái gì để ăn, phải chịu đói khát, rất nên cực khổ, thiệt khổ còn hơn loài quỉ đói nữa. Vì thế mà ta chỉ oán lão thôi, còn các người đối với ta vô can, ta không muốn làm hại ai cả".
Nghe cá nói xong, Sư Cụ liền mỉm cười mà đáp rằng: "Này nghiệt súc! Nhà ngươi nói thế mới thật là ngu. Há ngươi không hiểu câu phương ngôn: "Ðạp gai, lấy gai mà lễ, hay sao?". Nếu ngươi đã biết vì tạo những tội lỗi như thế mà phải đọa làm thân cá thì nhà ngươi cần phải ăn năn sám hối tội lỗi và tạo duyên lành, ngõ hầu mới được tội diệt phước sanh, rồi mới mong thoát khỏi được quả báo. Ta là Thầy ngươi, mỗi khi dạy ngươi đúng theo giới luật thì ngươi bảo là quá nghiêm khắc, hay la rầy quở phạt, còn thả lỏng cho ngươi không nghiêm trị thì ngươi quen tánh mông lung, thành thử mới phải đọa làm loài cá. Một khi bị đọa, ngươi cần phải sám hối và báo cho ta biết để tụng kinh siêu độ và xả tội cho, còn nếu như muốn ăn thịt ta thì lấy ai để cứu ngươi nữa. Ðã có tội, không biết ăn năn mà còn kiếm cách đỗ lỗi cho người. Phạm Phật thì có Tăng cứu, còn như phạm Tăng thì Phật không độ. Ngươi có hiểu câu đó chăng?" Sư cụ vừa dứt lời thì cá Kình kia cũng lặn chìm xuống dưới đáy nước. http://hkt.vn/files/images/2010/quy1/001_500_02.jpg

Kế đó, sau bảy ngày đêm vang tiếng tụng kinh cầu siêu độ tại chùa thì cá Kình liền trồi lên mặt nước, lết thẳng tới sân Chùa, nằm dài một đống và hướng vào trong Chùa mà nói rằng: "Bạch Thầy, mấy hôm nay, nhờ công đức của Thầy và chư Tăng Ni chú nguyện và tụng kinh siêu độ nên con đã được tiêu nghiệp, thoát kiếp cá Kình và sanh lên cõi trời Dục Giới. Trước khi lên cõi Trời , con xin đến đây thành tâm đảnh lễ tạ ơn Thầy cùng chư Tăng Ni và con nguyện lưu cái xác thân cá Kình tại Chùa để mỗi ngày, chư Tăng Ni cầm cây gõ lên đầu con, ngõ hầu làm gương cho những vị nào tu hành còn biếng nhác, ưa khoe khoang, tự tôn, tự đại, không chịu khép mình vào vòng giới luật và cũng là để nhắc nhở cho những vị ấy nhớ tới bổn phận tu tâm, hành đạo, để khỏi xao lãng công phu bái sám, niệm Phật tu thiền, thúc liễm thâm tâm, nghiêm trì giới luật." Vì sự tích như đã kể ở trên mà từ ngày ấy tới nay, cái mõ mới chạm trỗ theo hình con cá để làm kỷ niệm mà thức tỉnh người tu hành.

Hạnh ĐoanPhụ chú:
Mô tả cái mõ : - Mõ được chạm trổ theo hình con cá với thâm ý là muốn thức tĩnh con người cũng như chúng hữu tình đang còn trong mê muội, u trầm. - Loài cá là loài không bao giờ nhắm mắt và thích hoạt động. Cũng vì muốn cho người tu hành ngày đêm quên ngủ, gắng công tu tập, mau chứng đạo quả nên treo và đánh mõ và cái mõ được tạc hình con cá vậy. - Mõ có hai loại: Mõ có hình bầu dục và mõ có hình điếu. - Mõ hình hình bầu dục để tụng kinh, điều khiển buổi lễ khi đông người tụng được nhịp nhàng. - Mõ hình điếu thì treo ở nhà trù dùng để báo hiệu khi thọ trai hay chấp tác. Tiếng mõ vừa giữ cho buổi lễ được trang nghiêm lại vừa giữ cho tâm hồn khỏi tán loạn trong khi hành lễ. Bởi thế, người đánh mõ gọi là Duyệt chúng, tên nầy gọi là làm đẹp lòng mọi người trong lúc cùng tụng kinh với nhau. Ý nghĩa về chuông mõ: - Trước đánh ba tiếng: Nghĩa là chúng sanh do ba nghiệp thân khẩu ý tạo tác mọi điều ác, sau sẽ đọa vào trong ba đường dữ: địa ngục, ngạ quỷ và súc sanh. Nhưng cũng có nghĩa là cố trừ ba độc: tham, sân và si để vượt lên ba giải thoát để chứng đắc ba đức: Pháp thân, Bát nhã thân và Giải thoát thân. - Kế tiếp nhịp bảy tiếng: Đây là tiêu biểu cho thất chi tội. Về thân thì có ba: Sát, đạo và dâm. Về khẩu thì có bốn: Vọng ngôn, ỷ ngữ, lưỡng thiệt và ác khẩu. Sau khi đã đoạn trừ được bảy tội nêu trên liền chứng được thất giác chi: Trạch pháp, tinh tấn, hỷ, trừ, xả, định và niệm. - Sau cùng dứt bốn: Tức là để tiêu trừ bốn tướng: Sanh, lão, bệnh và tử để chuyển thành bốn trí:Thành sở tác trí: Tiền ngũ thức (nhãn, nhỉ, tỷ, thiệt và thân),Diệu quan sát trí: Đệ lục ý thức, Bình
đẳng tánh trí: Đệ thất Mạc na thức, Đại viên cảnh trí: Đệ bát A lại da thức.

No comments:

Post a Comment