Tuesday, December 20, 2011

Mộ Buồn

Lung linh, ảo ảo lung linh ảo
Tỏ tỏ, mờ mờ, tỏ tỏ mờ
Dế thở, dế than, hồn cô quạnh
Tiêu đìu mộ cỏ khóc thương thân

Ngày qua, tháng lại không lối thoát
Mù mịt mây trời, leo loét than
Khói sương huyền phủ tâm tư nhỏ
Đếm mất vầng sao lệ nhỏ trần

Cung thương, cung oán nhoà mưa đổ
Nhìn gió kêu la, ru đời ta
Duỗi chân, duỗi cẳng không nhút nhít
Hơi thở riêng Trời biết cho riêng

Từ đây vĩnh viễn thoát khỏi miền
Biển, núi chẳng còn thấy thiên nhiên
Cung bạch ngọc thôi còn nghe thấy
Rã xác trần ai ngũ giấc miên.



MỘ TÔI

Quanh tui kẻ lạ, người không biết
Cây cỏ um tùm, gió kêu la
Con cháu đâu rồi? chẳng có nhà
Trời sầm, u tối tháng ngày qua

Sáu góc chung quanh nào cục cựa
Than thở ai nghe dùm xót thương
Tỉnh giấc ngũ say khóc miên trường
Đời giờ chôn xác lạnh âm dương

No comments:

Post a Comment