Tuesday, June 24, 2014

Chúng ta đều giống nhau!


Đúng, chỉ có tâm con người xấu xa chứ không phải bề ngoài nhìn xấu xa. Có nhiều người tốt mã, nhìn ngon lành mà tâm địa độc ác.  Huống chi, Trời sanh mỗi con người có mẫu hình, mẫu màu khác nhau, không phải đen là người xấu. Thiếu chi, người da trắng nõn nà mà giết người không gớm tay...  và còn nhiều nữa... Cũng có nhiều người đang tô điễm cho cảnh vật đất trời được sạch sẽ thơm tho nhưng cũng có người chẳng hiểu thấu đáo nên cứ khinh thường họ.  Chẳng hạn như những người đổ rác, nếu họ không làm sạch sẽ đường xá, không lấy rác ở nhà chúng ta đi thì dù là chúng ta có đẹp đẻ tới đâu mà sống chung với rác thì chẳng khác nào chúng ta còn thua họ.  Nhờ có họ mà chúng ta mới sống ở môi trường sạch sẽ. Cũng nhờ những người làm vườn tuy chúng ta trả tiền họ, nhưng họ cũng làm cho cây cối tốt tươi dùm cho ta.

Thành ra đừng nghỉ họ xấu hay nghề của họ xấu rồi khinh khi họ. Ta nên cám ơn họ mới đúng vì họ đã hy sinh làm những việc mà chúng ta không dám làm.  Họ lảnh nhưng đồng lương ít oi để cho chúng ta có đồng lương khá giả hơn.   Vì thế, nếu có thể chia sẽ cho những người yếu kém khác hơn thì xin hãy làm.

CHÚNG TA ĐỀU GIỐNG NHAU !

Một phụ nữ da trắng dắt theo con trai 6 tuổi ra ngoài, bà gọi xe taxi, tài xế là một người da đen. 


Thằng bé 6 tuổi trong lòng rất là sợ hãi, bèn hỏi mẹ :
“Người này có phải là người xấu không mẹ? Tại sao người đen thui vậy?”

Người phụ nữ liền nói với con trai :
“Chú tài xế này không phải người xấu, ông ta là một người tốt con à!”

Con trai nhíu mày trầm tư một hồi lại hỏi tiếp :

“Nếu chú ấy không phải là người xấu, vậy chú có phải đã làm điều gì xấu xa, cho nên Thượng Đế mới trừng phạt chú?”


Người mẹ nói : 
“Ông ta là một người rất là tốt, cũng không làm điều gì xấu xa. Vườn hoa của chúng ta có màu hồng, màu trắng, màu vàng … có phải không?”
“Vâng! Đúng ạ!”
“Vậy hạt của hoa có phải đều là màu đen không?”

Đứa bé nghĩ ngợi một lúc :
“Đúng thế ạ ! Toàn là màu đen hết.”

“Hạt giống màu đen cho nở ra những đóa hoa đầy màu sắc và thơm ngát, tô điểm cho cả thế giới này thêm muôn màu muôn vẻ, đúng thế không?”
“Vâng!”

Con trai đột nhiên ngộ ra và nói :
“Vậy là chú tài xế ấy không phải là người xấu rồi ! Cám ơn chú tài xế, chú đã tô điểm cho cả thế giới này thêm muôn màu muôn vẻ, con muốn cầu nguyện cho chú ấy.”

Đứa bé thơ ngây đang ngồi cầu nguyện, người tài xế da đen giờ nước mắt đã lăn dài trên má, lòng nghĩ :
“Vì những người da đen bị xem thường không ngoi đầu lên nỗi, hôm nay, người phụ nữ da trắng này đã dùng lời lẽ ôn hòa dạy con trai mình, hóa giải nỗi ám ảnh về mình trong lòng con, đã vì mình cầu nguyện và chúc phúc, thật sự phải cảm ơn bà ta rất nhiều! ”
   Lúc này, xe đã đến điểm dừng, người tài xế kiên quyết không lấy    tiền, ông ta nói :

Lúc bé, tôi đã từng hỏi mẹ cũng cùng một câu hỏi ấy, mẹ nói vì chúng tôi là người da đen, phải chịu thua kém. 
Nếu khi xưa mẹ tôi đổi thành câu trả lời của bà, hôm nay tôi nhất định sẽ có một thành tựu khác…”.

Sưu Tầm 

No comments:

Post a Comment