Vợ Chồng bán than.
Chồng than:
Chiều chiều bìm bịp kêu chiều
Lấy vợ thì cũng lấy liều mà thôi
Ban ngày làm việc tả tơi
Ban đêm hầu vợ, phận tôi đêm trường
Nằm chung thì bảo.....chật giường
Nằm riêng lại bảo.....tơ vương con nào
Lãng mạn thì bảo.....tào lao
Đứng đắn lại bảo.....người sao hửng hờ
Khù khờ thì bảo.....giai tơ
Khôn lanh thì bảo.....hái mơ bao lần
Cả đời cứ mãi phân vân
Tơ lòng con gái biết mần sao đây.
Chiều chiều bìm bịp kêu chiều
Lấy vợ thì cũng lấy liều mà thôi
Ban ngày làm việc tả tơi
Ban đêm hầu vợ, phận tôi đêm trường
Nằm chung thì bảo.....chật giường
Nằm riêng lại bảo.....tơ vương con nào
Lãng mạn thì bảo.....tào lao
Đứng đắn lại bảo.....người sao hửng hờ
Khù khờ thì bảo.....giai tơ
Khôn lanh thì bảo.....hái mơ bao lần
Cả đời cứ mãi phân vân
Tơ lòng con gái biết mần sao đây.
CƠM- PHỞ
Sáng chở CƠM đi ăn phở
Trưa chở PHỞ đi ăn cơm
Chiều CƠM về nhà CƠM, PHỞ về nhà PHỞ
Tối nằm cạnh CƠM nghe thơm thơm mùi..PHỞ
Trưa chở PHỞ đi ăn cơm
Chiều CƠM về nhà CƠM, PHỞ về nhà PHỞ
Tối nằm cạnh CƠM nghe thơm thơm mùi..PHỞ
Vợ thở:
Chiều chiều tiếng vịt kêu chiều
Lấy chồng chi để trăm điều đắng cay
Ban ngày nằm ngủ bảo.....phơi
Ban đêm nằm ngủ:....."Mình ơi, trả bài"
Thẳng băng thì bảo.....sân bay
Lớn quá thì phán:....."Mặt này, chúa dâm"
Gầy thì chồng bảo.....cây tăm
"Phì nhiêu" thì ổng lầm bầm:....."Cái lu"
Nhiều con bảo:....."Ðẻ như gà"
Không con thì bảo:....."Tại bà không chăm
Ðêm nằm khấn nguyện lăm răm
Kiếp sau làm kiếp con tằm sướng hơn
Lấy chồng chi để trăm điều đắng cay
Ban ngày nằm ngủ bảo.....phơi
Ban đêm nằm ngủ:....."Mình ơi, trả bài"
Thẳng băng thì bảo.....sân bay
Lớn quá thì phán:....."Mặt này, chúa dâm"
Gầy thì chồng bảo.....cây tăm
"Phì nhiêu" thì ổng lầm bầm:....."Cái lu"
Nhiều con bảo:....."Ðẻ như gà"
Không con thì bảo:....."Tại bà không chăm
Ðêm nằm khấn nguyện lăm răm
Kiếp sau làm kiếp con tằm sướng hơn
Chân chính ,chân phụ
“Một anh lính đóng quân ở làng quê và phải lòng yêu một cô gái người làng ấy tên là Lan. Vốn con nhà gia giáo, đứng đắn nên anh đến nhà người yêu bao giờ cũng chào hỏi gia đình, nếu có muốn đi chơi bao giờ cũng xin phép. Khổ một nỗi, ông già của người yêu rất khó tính, dẫu biết anh là người tốt nhung ông vẫn xét nét, ngăn chặn. Một bận, anh tới chơi, cô gái ở trong bếp, còn ông bố thì đang bực tức việc gì.Anh chào, ông già đáp 'vâng'. Anh ta lân la thưa bẩm:
- Dạ thưa bác, hôm nay bác có khoẻ không ạ?
- Cảm ơn! Sức khoẻ của tôi đang ở trong bếp kia kìa, anh vào đó mà hỏi.
Tưởng ông già đùa, anh lại nói tiếp:
- Dạ, thưa bác...cháu xin phép bác cho cháu đưa em Lan sang đơn vị để xem văn nghệ có được không ạ?
- Không văn nghệ, văn gừng gì hết. Tôi còn lạ gì cái trò của các anh, lấy lý do này lý do kia. Ai biết anh đưa nó đi xem văn nghệ hay là anh đưa ra bụi ra bờ nào đó để nhỡ nó ễnh cái bụng lên thì chết tôi à...
Anh lính nghe vậy thanh minh:
- Dạ, cháu không dám làm vậy đâu ạ ! Thưa bác, chúng cháu phải giữ cho nhau, vì cháu yêu Lan với tình yêu chân chính bác ạ.
Ông già cười mỉa mai:
- Tôi biết anh là chân chính rồi, mà tôi có sợ cái chân chính của anh đâu. Tôi chỉ sợ cái chân phụ... của anh thôi. Cái chân chính thì anh giữ được, còn chân phụ thì... anh làm sao giữ nổi?”
- Dạ thưa bác, hôm nay bác có khoẻ không ạ?
- Cảm ơn! Sức khoẻ của tôi đang ở trong bếp kia kìa, anh vào đó mà hỏi.
Tưởng ông già đùa, anh lại nói tiếp:
- Dạ, thưa bác...cháu xin phép bác cho cháu đưa em Lan sang đơn vị để xem văn nghệ có được không ạ?
- Không văn nghệ, văn gừng gì hết. Tôi còn lạ gì cái trò của các anh, lấy lý do này lý do kia. Ai biết anh đưa nó đi xem văn nghệ hay là anh đưa ra bụi ra bờ nào đó để nhỡ nó ễnh cái bụng lên thì chết tôi à...
Anh lính nghe vậy thanh minh:
- Dạ, cháu không dám làm vậy đâu ạ ! Thưa bác, chúng cháu phải giữ cho nhau, vì cháu yêu Lan với tình yêu chân chính bác ạ.
Ông già cười mỉa mai:
- Tôi biết anh là chân chính rồi, mà tôi có sợ cái chân chính của anh đâu. Tôi chỉ sợ cái chân phụ... của anh thôi. Cái chân chính thì anh giữ được, còn chân phụ thì... anh làm sao giữ nổi?”
No comments:
Post a Comment