Sunday, January 6, 2013

Vô Đề Tháng Giêng 2013

Vô Đề Tháng Giêng 2013

 

Hôm trước bước qua thềm năm mới của 2013, nghe tin con của chú trên chuà mất... Giật mình và ngỡ ngàng làm sao vì mới thấy người đó đã vội mất đó... Phải chăng con người chúng ta không ai có thể biết được cái tương lai của ngày mai. Hay nói đúng hơn theo lời thuyết của nhà Phật, "sơ sẩy". Đúng rồi, 'sơ sẩy' hai chử ngắn và gọn nhưng cũng có thể đưa con người ta lên đỉnh cao hay xuống mấy tầng của sự đau khổ tột cùng và nó cũng có thể mang đi cái sinh mạng con người. Quyền hành của nó quá ư là tàn khốc

Tính tuổi tác thì chị ta chỉ hơn nhỏ tui 1 năm 19 ngày.... Wow...cái tuổi mà người đời hay cho là nữa chừng hoặc là trung niên. Chưa bước qua cái mùi của hương vị làm nội, làm ngoại ở xứ Mỹ này chứ ở Việt Nam thì là ngồi sui rồi chắc . Nhìn di ảnh của chị mà thấy đời nó sao vô thường chi lạ ...Có lẻ trong mỗi con người chúng ta ai ai cũng không tránh được cái tử biệt sinh linh, và hình như là những người làm phước thiện, hay giúp đở người khác thì ơn trên hay triệu về sớm. Cái "vé máy bay" một chiều đi không hẹn ngày về ... không được reserve hoặc biết ngày giờ để mà sửa soạn hành trang. Lảnh triệu do hai sứ Thần, Nam Tào và Bắc Đẩu có lẻ đã ghi sẳn trước khi chúng ta mở mắt chào đời, nhưng vì sự ngu muội chẳng biết đoán chừng cái phước - nghiệp đến - đi lúc nào để đo lường từng gan tấc .

Bũ trụ Ta Bà rất mong manh
Vô Thường lắm đấy, hồng trần giả chơn

Đúng rồi kiếp hồng trần này nhiều giả tạo mà cũng nhiều chơn thật, chỉ là mình không biết lúc nào giả, và lúc nào chơn. Ai ai cũng mong cầu sự danh vọng và nhiều nhiều thứ và rồi chẳng ai giữ được gì hết khi nhắm mắt xuôi tay, chỉ là mang đi theo mình cái nghiệp. Nghiệp tốt hay nghiệp xấu mà thôi tới lúc đó mới biết rằng "Ảo mộng" hm... chán thế đó! .... Bây giờ có lẻ chỉ cất bước phương xa ở cõi Trời và để cho bao nhiêu người nhỏ lệ khóc tình nhớ thương. Anh chồng của chỉ cũng làm một bài thơ rất là hay:

"Nhà tôi người thấp lao tao
Giỏi dang việc bếp cũng như việc ngoài
Mỗi lần nàng đến bên tôi
Lòng tôi ấp ủ như người trong mơ
Kiếp này mình hết duyên xưa
Hẹn nhau kiếp khác, đền bù kiếp kia"

Tuy là bài thơ không vần lục bát cho lắm những cũng là những gì mà anh chồng có thể gói gém cho chị cũng là niềm an ủi hạnh phúc cho hành trang ra đi của chị, chỉ là tội cho bé con còn tuổi thành niên.... Và đối với người biết tình là ảo mộng, trần gian là cõi tạm, tu là phước thiện thì chắc hẳn sẽ không nên hẹn lại kiếp lai sinh

Thôi thì cũng nén hương lòng,
Gởi người đi - ở tình thương vững bền
Duyên đà bỏ lại cho duyên
Trần ai trao hết ưu phiền tiêu tan

Phần này xin gởi tặng chú, thím và anh:
Đã rằng chẳng có kiếp sau
Còn mong hẹn lại cho đau khổ buồn
Ta Bà là chốn não tuôn
Sinh sinh, tử tử vô thường người ơi.....


dùng lại bài làm cho thằng con từ năm 2010

"Chị đã đi rồi cảnh giới riêng
Bỏ lại nơi đây những lụy phiền
Xin đừng reo rắc luân hồi chuyển
Tu học vững bền gặp cõi Tiên

Một kiếp trả xong chị đã về
Lạc Bang Cực Lạc nguyện lời thề
Ngũ trược trần ai không vướng lại
Ngào ngạc toạ sen độ muôn loài.

(2010 sửa chử con thành chử chị)
"

Trả vay, vay trả hẹn nhau chi nữa... Nam Mô A Di Đà Phật, cầu xin cho chị được mãi mãi an lành dưới chân Phật Đà,



NGẮM TA
Ngắm người rồi lại ngắm ta
Câu kinh tiếng kệ sao mà xót xa
Trần gian ở cõi Ta-Bà
Pháp – tâm hư huyễn, trí đà hư vôTử sinh vốn chẳng ai ngộ
Mở lòng hoá chuyển độ cho muôn người
Vẫn còn tranh chấp với đời
Vẫn còn dục vọng thế thời xưa nay
Tâm chưa giải thoát muốn bay
Làm cho sự sống, mạng thay ông Trời
Khổ đau yếu tố nơi nơi
Nhận định, hiểu biết tức thời là đây
Ngắm ta rồi ngắm trời mây
Vô thường là thế tháng ngày cứ trôi.
(DN - December 16, 2012)


No comments:

Post a Comment