Saturday, June 20, 2020

Tình Cha & Quà Con Tặng Bố




  

Trong thời gian nuôi nấng, sống vui vẻ và rất là hạnh phúc khi có con.  Nhưng cuộc sanh, lão, bịnh, tử thì rồi ai ai cũng trãi qua con đường đó dù sớm hay muộn.  Thế rồi cũng rồi một hôm con bỏ mẹ ra đi, buồn thì rất là buồn, nước mắt vẫn chảy dài nhưng không gì vậy mà không thiết tha trong cuộc sống.  Tuy khóc nhưng tôi vẫn mang nước mắt đó thành động lực tinh tấn tu tập để hồi hướng cho con có cuộc sống an lành trong cõi vô hình nào đó. Đêm đêm vẫn nghe tiếng con, vẫn lâu lâu thấy được con về trong giấc ngủ chiêm bao cùng mẹ ôm ấp, vui  đùa.  Như mẹ đã nói, "mẹ khóc kệ mẹ, con vẫn phải bước đi và đừng bao giờ vướng vấn.  Khi không có vương vấn thì cuộc sống mai sau của con sẽ tốt đẹp hơn và mẹ vẫn sẽ luôn luôn hồi hướng những điều tốt đẹp và cám ơn con đã tạo cho mẹ tinh tấn hơn trong tu tập."  Bài "Tình Cha" dưới này tuy là để cho thấy tình cha cũng không khác gì tình mẹ.  Và điều cần nói nhất là những tuy người thương yêu chúng ta đã rời xa chúng ta vì nghiệp lực của họ không còn, nhưng hãy vui vì họ không phải đau, bịnh vật vã mà chúng ta không bao giờ có thể thay thế được nỗi đau đó. Vì thế, hãy vui và để họ được ra đi nhẹ nhàng.  Họ luôn trong tâm khảm và trong lòng chúng ta.  Họ luôn mĩm cười với sự hạnh phúc của họ và của chúng ta.  Hãy cầu nguyện nhiều cho họ và luôn cho những người đang hiện tại với ta.


TÌNH CHA

Trong thành phố nọ có hai cha con sống với nhau rất vui vẻ, hạnh phúc. Một hôm, đứa bé gái chẳng may bị bệnh và ra đi mãi mãi. Người cha quá đau khổ , tuyệt vọng, quay lưng lại với tất cả mọi người. Ông chẳng thiết tha gì với cuộc sống nữa. Ông tự nhốt mình trong phòng và khóc mãi.

Một hôm, ngưòi cha ngủ thiếp đi và ông mơ thấy một giấc mơ kỳ lạ. Trong giấc mơ, ông gặp một đoàn người rước đèn. Tất cả ngọn đèn đều lung linh toả sáng, trừ ngọn đèn của đứa bé cuối. Đứa bé ấy cầm một ngọn nến không được thắp sáng. Nhìn kỹ hơn, ông nhận ra đứa bé ấy chính là đứa con gấi bé bỏng của mình.

Ông tiến lại gần và hỏi con rằng: " Tại sao nến của con lại không cháy?". Bé gái đã đáp rằng: " Con đã cố lắm nhưng không được cha à! Mỗi lần con thắp lên ngọn nến thì những gịot nước mắt của cha lại dập tắt hết ngọn nến của con".
Đến đó thì người cha choàng tỉnh. Từ đó, ông lấy lại thăng bằng, lại sống vui vẻ, giúp đỡ mọi người xung quanh bởi ông không muốn những giọt nước mắt của ông lại dập tắt ngọn nến hi vọng của con ông.

Nước mắt chỉ có thể xoa dịu phần nào chứ không thể làm tan biến hoàn toàn nỗi mất mát lớn lao. Hãy cứ khóc khi bạn cần, nhưng hãy đứng lên vững vàng bạn nhé! Bởi ngoài kia, đâu đó, ở một nơi nào đó, người thân của bạn đang nhìn bạn mỉm cười








Theo thời gian thấp thoát, duyên đến rồi duyên cũng lại đi.  Không ai có thể biết được điều gì sẽ xãy ra.  Đúng như câu, "quá khứ đã qua, tương lai thì chưa tới, chỉ có hiện tại mà thôi."  Và điều mà hiện tại chúng ta phải chấm nhận những gì đã gặp trong qua khứ và duyên  nghiệp thức mà chúng ta đi qua và tới.  Rất  buồn và là buồn khi phải mất đi con nhưng con ơi tình yêu của con đã thổi đầy trong thời gian ngắn ngủi nhưng tài sản có được con vẫn được ôm áp yêu thương.  Rất nhớ sự gan lì, dí dỏm, lí lắc của con dành cho gia đình đã thương con.   Cám ơn con cũng đã tập cho người thân yêu con tinh tấn tu tập để cho chúng ta tìm được sự an lạc mai sau.  Tình yêu và nụ hôn luôn dõi theo các con.


QUÀ CON TẶNG BỐ


Có một người cha nghèo đã quở phạt đứa con gái 3 tuổi của mình vì tội lãng phí cả một cuộn giấy gói quà mầu vàng. Tiền bạc eo hẹp, người cha nổi giận khi đứa bé cắt cuộn giấy quý ra thành từng mảnh nhỏ trang trí một cái hộp giấy. Sáng sớm hôm sau, đứa con gái nhỏ vẫn mang hộp quà đến nói với cha: "Con tặng bố!". Người cha cảm thấy bối rối vì cơn giận dữ của mình tối hôm trước, nhưng rồi cơn giận dữ lại bùng lên khi ông mở ra, thấy cái hộp trống rỗng.

Ông mắng con gái. Đứa con gái nhỏ ngước nhìn cha, nước mắt rưng rưng, thưa: "Bố ơi, đó đâu phải là cái hộp rỗng, con đã thổi đầy những nụ hôn vào hộp để tặng bố mà!".

Người cha giật mình. Ông vòng tay ôm lấy đứa con gái nhỏ cầu xin con tha thứ.

Đứa con gái nhỏ, sau đấy không bao lâu, qua đời trong một tai nạn. Nhiều năm sau, người cha vẫn khư khư giữ cái hộp giấy bên mình, mỗi khi gặp chuyện nản lòng, ông lấy ra một nụ hôn tưởng tượng và nghĩ đến tình yêu mà đứa con gái bé bỏng của ông đã thổi vào chiếc hộp.

Trong cuộc sống, chúng ta đã và sẽ nhận được những chiếc hộp quý giá chứa đầy tình yêu và những nụ hôn vô tư từ con cái của chúng ta, từ bạn bè, gia đình. Trên đời này, chúng ta không thể có được tài sản nào quý giá hơn những chiếc hộp chứa đầy tình yêu vô tư như thế.

Thái Sơn


Father's Day 2020: History, significance and celebrations - more ...


No comments:

Post a Comment