Tuesday, February 5, 2013

Buồn wá



Đời là gì ???  Sao ngó tới, ngó lui thấy ai cũng phiền não hết.  Giàu có cái phiền của giàu, nghèo có cái phiền của nghèo, con người có cái phiền của con người mà từng con thú cũng có cái phiền của chúng.  Hầu hết vạn vật chẵng có gì là vui và cũng chẳng có gì buồn. *:-? thinking

Buồn vui tự tạo do mình,
Trái ngang lẩn quẫn cũng mình tạo ra


Chẳng hiểu sao ông Trời sanh ra chi mấy lủ khủ con người rồi cho tà tâm vướng động, ngũ hành, lục dục mang theo?  Ông không chịu khai chơn bảo cho toàn diện, toàn thập mọi con người và chúng sinh ???  *:-/ confused
Trong kinh, Phật có nói, sau này con người sống nhiều năm, an vui, v.v... và con người tự tạo ra chứ không sanh, đẻ vậy rồi cái luân hồi sẽ không còn.  Tử - sanh sẽ không hoàn tự tại nữa .... Wow, vậy thì chẳng khổ, chẳng buồn, chẳng có gì than phiền vậy thì buồn buồn, búng tay thổi cộng lông như Tề Thiên Đại Thánh là cho 1 một người, vậy thì cũng thích nhỉ ????*:)) laughing   Biết tới bao giờ mới tới cái đời đó ?? Chứ cái đời này, toàn là "nhiều chuyện" chông gai.  Hôm qua người này chết, hôm nay người này gần ngũm, ngày mai không biết ai đi bán muối ????  Ngó tới thì là xui, ngó xuôi thì hạn, hết hạn, tới tam tai, tam tai tới xung khắc, xung khắc tới bước qua rồi bước lại.  Thiệt hõng biết nỗi luôn.*[-( not talking

Ở Ta-Bà này ai có thể giải trừ nan giải ??? Hầu hết chẳng ai hết mà cứ phải do Thiên Định chỉ điễm hết!*:-&lt sigh
Đời đến, đời đi
Ngã như, mộng uyển
Hạnh phúc đảo điên
Vô thường bất định


Mây bay, sương tịnh
Thoáng chốc hư không
Muôn ngã, đau thương
Khóc ngất canh trường


Tâm niệm, vấn vương
Tìm đường giải thoát
Nhứt vật, tâm phát
Dứt trừ tử sanh


Dù có mong manh
Bát Nhã dưỡng tánh
Ngàn lau, ngõ hạch
Cửa Thiên đón chào 


Rừng thẫm, biển sâu
Linh chơn lẫn lộn
Cội phúc hoà một
Ngưỡng đức cao dầy


Bốn phương Đông, Tây
Kim Tiên đạo chuyển
Chư Phật chơn truyền
Đài sen phục nguyện.




Đi ra, đi vào
Đi ra, đi vào
Ngó trên, ngó xuống
Quay phải, quay trái
Điên đảo, đảo điên
Con mắt láo liên
Ù tai, nhức nhói
Cuộc đời tội lỗi
Ai biết tránh sao?
Chúng sanh khổ đau
Vô minh che khuất
Thế gian được - mất
Chẳng có lối ra
Nhật, nguyệt thướt tha
Ba chìm, bảy nổi
Hồng trần thoát khỏi
Lục niệm Di Đà  
Kinh kệ ngân nga
Ta Bà tạm bợ
Phú quý vinh hoa
Chông gai bỏ lại
Vĩnh hằng tự tại


No comments:

Post a Comment