Monday, November 14, 2022

Thưa chuyện cùng cụ Bùi Duy Tân

Tác giả Vũ LinhNguồnDiễn đàn Google groupsNgày đăng: 2022-11-11
Kính thưa cụ,
Lâu nay, tôi đã có dịp nghe danh khổng lồ, vĩ đại của cụ, qua vài anh bạn có cái may mắn mà tôi không có, là được cụ ‘làm thầy’.
Qua những anh bạn này, tôi nhận thấy cụ cũng không khác gì các ông thầy khác, có nhiều học trò đến giờ này vẫn tâm phục, khẩu phục (nhất là các ‘bác sĩ’ VC hiện nay), cũng có nhiều học trò khác xấu hổ chối bỏ không hề là học trò của cụ (nhất là các bác sĩ VNCH đang tị nạn ở Mỹ). Hầu hết chỉ nói về cụ như một ông ‘cựu’ thầy thôi, chứ ít người bàn về quan điểm chính trị hay các việc làm nổi đình nổi đám của cụ.
Xin thưa ngay để cụ rõ nếu cụ chưa biết tại sao: chỉ vì hầu hết các học trò VNCH của cụ, chẳng ai dám hoan nghênh những việc làm hiện nay của cụ, người cho là lố bịch, người thấy buồn cười, người thấy “tởm”, nhưng không dám lên tiếng vì quan niệm ‘kính thầy’ cổ truyền của một dân tộc có văn hóa nói chung.
Văn hóa Á Đông nói chung và văn hóa Việt nói riêng, coi trọng tính khiêm tốn cá nhân, nhưng cụ xuất thân trường thuốc mà lại trường Tây nữa nên không biết nhiều về chuyện văn hóa Việt, cũng không trách cụ được.
Đúng ra, tôi chẳng có hân hạnh biết cụ là ai, chẳng có quan hệ xa gần gì với cụ nên cũng chẳng nên lên tiếng, và cụ cũng chẳng cần phải biết tôi là ai vì tôi chẳng là ai cả, chẳng là cái thá gì để cụ quan tâm. Nhưng có một lý do tôi cảm thấy bất đắc dĩ phải lên tiếng.
Lên tiếng để xin cụ đừng vì muốn phô diễn cái tôi vĩ đại của cụ mà làm mất chính nghĩa của cuộc chiến cả trăm ngàn quân nhân miền Nam đã hy sinh và cả triệu dân miền Nam đã phải chịu những thống khổ trong cũng như sau chiến tranh.
Tôi đã im lặng từ lâu nay, nhưng giọt nước làm tràn ly, chính là bức thư cụ gửi cho bà đại sứ Ukraine tại Hà Nội.
Nói có sách mách có chứng, tôi xin trích lại nguyên văn bức thư, tương đối ngắn này:

“Thưa bà Đại Sứ Nataliya Zhynkina,
Vợ chồng tôi đã về San Francisco và sẵn sàng đi Ukrayina để làm bất cứ việc gì có thể đóng góp thật sự cho cuộc kháng chiến chống quân xâm lăng Putin-Nga. Vợ tôi, Trần Thùy Mai là một nhà văn nổi tiếng có thể viết một thiên phóng sự về cuộc xâm lăng thậm chí vô lý, vô nhân đạo của Putin. Tôi, Bùi Duy Tâm là một lão sư y khoa có cả ngàn học trò làm Hiệu Trưởng, Khoa Trưởng các trường đại học y khoa, Giám đốc các bệnh viện, BácSĩ Chuyên Khoa hay Sinh Viên y khoa. Tiếng nói và hành động của chúng tôi sẽ tiêu biểu cho nhân dân VN muốn sát cánh với nhân dân Ukrainian chống Nga-Putin như nhân dân Vietnam chống Trung Quốc-Tập Cẩn Bình.
Mong bà Đại Sứ mau xếp đặt cho vợ chồng chúng tôi bay từ San Francisco tới Warsaw, Poland. Cho người đón chúng tôi như bà đã hứa đến Kyiv chào thăm Tổng Thống Zelensky rồi ra mặt trận với các chiến sĩ đang chiến đấu. Chúng tôi sinh ra và trưởng thành trong một quốc gia khói lửa chiến tranh triền miên đã từng chiến đấu với các đại cường quốc: Trung Quốc (13 lần), Mông Cổ (3 lần), Thực Dân Pháp (100 năm), Quân Phiệt Nhật Bản (3 năm: 1942-1945) và Đại Tư Bản Mỹ Quốc (11 năm:1964-1975).
Sống Chết cách nhau một sợi tóc nên chúng tôi chẳng sợ chi kể cả tên lửa Nguyên Tử của Nga-Putin.
Slava Ukraini! Glory to Ukraine! Việt Nam muôn năm!
Thế giới Tự Do Dân Chủ muôn năm!
Bùi Duy Tâm và Trần Thùy Mai
[Cụ có ghi địa chỉ và số điện thoại, nhưng tôi xin phép không phổ biến]
-------------------
Thưa cụ,
Tôi xin phép có nhận định thô thiển mà tôi nghĩ chẳng có gì sai lầm để phải xin cụ thứ lỗi.
Xin thưa ngay, tôi sẽ không bàn thêm về những chuyện có tính cách cá nhân như chuyện cụ đấm ngực tự phong là "lão sư" thay vì dùng tiếng Việt là 'ông thầy già' nghe không oai bằng, chuyện cụ khoe cụ bà là “nhà văn nổi tiếng, được giải nhất văn chương mà quên viết cho rõ đó là nhà văn trong chế độ VC được chính quyền VC tặng giải văn chương tuyên truyền cho đảng, chuyện cụ hy sinh tự nguyện vào viện dưỡng lão Ukraine sống, rồi tự phong cụ là “tiêu biểu của nhân dân VN”, chuyện cụ trưng hình hai cụ đi du lịch cho thiên hạ thưởng lãm dung nhan hai cụ, hay chuyện cụ khoe thân hình trần như nhộng của ông lão chín bó trong bồn nước trong vắt.
Dù sao những chuyện trên chỉ là những chuyện cá nhân nhỏ, tôi không quan tâm. Tự nổ để chọc cười thiên hạ là quyền của mỗi người. Nhưng chỉ có một chuyện tôi thấy không thể giữ im lặng được.
Đó là đoạn cụ viết “Chúng tôi sinh ra và trưởng thành trong một quốc gia khói lửa chiến tranh triền miên đã từng chiến đấu với các đại cường quốc: Trung Quốc (13 lần), Mông Cổ (3 lần), Thực Dân Pháp (100 năm), Quân Phiệt Nhật Bản (3 năm: 1942-1945) và Đại Tư Bản Mỹ Quốc (11 năm:1964-1975)”.
[chữ đậm là của cụ, gạch dưới là của tôi].
Thưa cụ,
Trong cái xứ của tự do tư tưởng và tự do ngôn luận này, việc cụ nghĩ gì, làm gì, nói gì, dĩ nhiên hoàn toàn phải được tôn trọng hay ít nhất chấp nhận. Dù vậy, tôi cũng vẫn phải nêu lên một thắc mắc xin cụ làm sáng tỏ cho cộng đồng, và nhất là cho “cả ngàn học trò” của cụ hiểu rõ ông thầy già hơn.
Nếu tôi còn hiểu tiếng Việt chính xác thì cụ coi chiến tranh VN thời kỳ 1964-1975 là chiến đấu với… Đại Tư Bản Mỹ Quốc”, tức là ‘chống Mỹ,’ có phải vậy không thưa cụ?
Trong khi toàn thể cộng đồng tị nạn CS và thậm chí một số không nhỏ dân trong nước mặc niệm cho ngày tang thương 30/4, thì cụ… khẳng định cuộc chiến mà cả triệu người đã đổ máu chính là cuộc chiến… chống “Đại Tư Bản Mỹ Quốc”!
Câu viết này hiển nhiên đã đạp chính nghĩa quốc gia xuống mương, cho các quân nhân QLVNCH đã hy sinh phải chết tức tưởi thêm một lần nữa, lập lại nguyên văn khẩu hiệu “chống Mỹ cứu nước” của VC, không hơn không kém.
Đây là cuộc chiến của miền Nam VN tự vệ với sự giúp đỡ của Mỹ chống lại xâm lăng của cộng sản Bắc Việt. Đó chỉ là cuộc chiến 'chống Mỹ cứu nước' dưới con mắt của đám cộng sản thôi.
Dĩ nhiên là cụ có quyền nghĩ như VC vì cụ hoàn toàn có quyền chuyển hướng, chạy theo VC để có thể khoe thiên hạ cụ đã có dịp ở khách sạn có cầu tiêu lát vàng ở Hà Nội, được VC khiếp sợ, … tuy nhiên, tôi sợ 100% dân tị nạn Việt sẽ không đồng ý với cụ về ý nghĩa và nguyên nhân cuộc chiến.
Ở đây, tôi chỉ dám xin cụ hai việc: thứ nhất, xin cụ xác nhận cụ đã viết đúng những gì cụ nghĩ, không sai lầm hay ‘typo’ gì hết, thực sự theo cụ, đó là cuộc chiến 'chống Mỹ cứu nước', chẳng phải chống CS xâm lăng, chẳng có chính nghĩa quốc gia gì hết và thứ nhì, nếu đúng như vậy, xin cụ cho biết cụ đang sống ở Mỹ với tư cách gì? Tị nạn chính trị CS (chống cộng nên sợ bị VC giết hay bỏ tù), hay tị nạn kinh tế (qua Mỹ có nhiều tiền hơn, nhà cao cửa rộng hơn), hay tị nạn du lịch (vì cụ rất mê du lịch nên tị nạn ở Mỹ để có dịp du lịch ‘thoải mái’)? Hay cụ giản dị đã trở thành trí thức nằm vùng có cụ bà là “nhà văn nổi tiếng” được giải của VC, lại thường xuyên liên lạc với đại quan VC, để biện giải, bào chữa, viết lại lịch sử cho VC?
Hay cũng có thể cụ biết Ukraine trước đây ủng hộ VC đánh miền Nam chống Mỹ nên cụ viết vậy cho hợp ý bà đại sứ để cụ được gặp bà? Hay cụ bị VC ép phải viết vậy mới cho cụ vào Hà Nội gặp bà đại sứ? Có nhiều giả thuyết lắm, tôi không biết được, nên mới dám mong cụ giải thích.
Thú thật với cụ, tôi không biết gì về cụ mà cũng chẳng cần biết. Không cần biết quá khứ hay thành tích gì của cụ. Không cần biết cụ chống cộng hay thân cộng.
Không quan tâm đến chuyện cụ quan trọng ghê gớm cỡ nào đến độ cả phó thủ tướng VC cũng phải khăn gói đến tận nhà cụ, cung kính chắp tay nghe cụ dạy bảo con cháu cụ. Chẳng cần biết chuyện cụ tình nguyện đi viện dưỡng lão Ukraine vớ vẩn. Cũng không màng ở Mỹ này, cụ ủng hộ hay chống ông tổng thống nào, đảng nào. Xin lỗi cụ, người Việt tị nạn ở Mỹ có hơn triệu người, ai muốn làm gì, nói gì, tôi là gì mà dám xiá vào?
Chỉ thấy câu viết của cụ về “cuộc chiến chống Mỹ”có điều không ổn với người Việt quốc gia nên cảm thấy phải lên tiếng thôi. Coi như nêu lên vấn đề để xin cụ nói cho rõ cuộc chiến đó là cuộc chiến ‘chống Mỹ cứu nước’ hay cuộc chiến chống CSBV xâm lăng, để mọi người hiểu rõ cụ hơn, còn cụ theo phe nào là lựa chọn của cụ. Cụ ‘làm thinh’ thì mọi người cũng sẽ hiểu.
Kính chúc cụ đầy đủ sức khỏe để có dịp đi du lịch thế giới với cụ bà, chụp hình cho cả thế giới thưởng lãm.
Vũ Linh
Ý kiến đóng góp từ diễn đàn :

của Van Huynh
Ngày xưa khi tôi còn làm ở hãng ROLM (Richeson Oshman Loewenstern Maxfield / computer & telecommunications company), ông ta có tổ chức một nhóm trí thức về VN để làm ăn. Nhưng VC biết tẩy, truy cứu hù dọa cụ Tâm đến tê bại, phải đi xe lăn về lại Mỹ.
Sở dỉ tôi biết được là vì trong nhóm của ông có anh kỹ sư trẻ mới vô hãng ROLM làm, thấy tôi dang trực tiếp làm công việc mà nhóm anh cần ở VN nên đề nghị yêu cầu tôi gia nhập, anh muốn ghi danh tôi đi cùng, tôi nói với anh ta ghi vào hồ sơ tôi chỉ là thợ quèn, chịu ghi như vậy thì tôi đi, sau cùng anh nói Ô.bs không chịu vì nhóm của ômg toàn là trí thức không chấp nhận thợ.
Các bạn có biết về VN họ định làm gì cho VC không ? đó là khuếch trương điện thoại cho cả nước VN, mà chả có ông nội ngoại nào biết về communication cả. Sau đó cả nhóm trốn hết về Mỹ. duy chỉ còn lại lão ta ngồi xe lăn bị VC hù dọa nên đột quị (hay giả vờ đột quị ??), về sau hú hồn, nó tha cho về, bỏ thói lường gạc bậc thầy.
Tưởng đâu Ô BS này tởn, ai dè bây giờ lại xuất hiện..... để ....
---
cua Thanh Lam Le:

Thưa Quý Vi Hữu,
Cái anh già Bùi Duy Tâm này biên thư cho đại sứ Ukraina ZHYNAKINA khoe mẽ theo kiểu nổ lựu đạn với hy vọng tổng thống UKraina ZELENSKY đón tiếp như một đại chính khách để nếu ''được'' như thế sẽ khoe với Bà Con Người Việt Tỵ Nạn theo kiểunổ bom tấn cho mà xem.
Đọc thư ngõ của Bùi Duy Tâm này ai cũng hiểu rằng anh già ''xin'' đánh giặc Nga cho Ukraina trên cương vị một công dân nước Việt Cộng.
Chời ui, anh già muốn tên tuổi mình vang danh khắp năm châu, nhưng không biết rằng anh ta đang làm hề rẽ tiền. Nếu Bùi Duy Tâm không đồng ý được gọi là ''hề rẽ tiền'' thì não bộ anh ta có vấn đề cần cho vào viện tâm thần!
------
của Tôn Thất Sơn

Thưa Quý Thành Viên diễn đàn,
Đứng trên cương vị một Người Việt Tỵ Nạn, tôi có vài phát biểu về ông Bùi Duy Tâm này vì đã im lặng quá nhiều năm tháng.
1.Thứ nhất- Tôi biết một số hành vi bất xứng của ông ta qua lời kể lại từ người quen biết hay qua các e-mails trên các liên mạng xã hội như sau:
- Ngay sau khi VC cưỡng chiếm SG, tôi ghé thăm GS N.M.H, ông ta nói ''Đ.M thằng Tâm nó lừa moa, nói đừng sợ mà bỏ chạy, vì VN sẽ trung lập''.
- VC thả ông Bùi Duy Tâm ra khỏi tù cải tạo chỉ sau 03 tháng, trong khi đó bao nhiêu quân/cán chính VNCH ở tù khổ sai từ 03 năm đến trên chục năm;
-Sau khi định cư ở Hoa Kỳ, ông Bùi Duy Tâm tiếp xúc với tổng cục trưởng Cục 2 tức là Cục Tình Báo Bộ Quốc Phòng VC là trung tướng Dương Thông để đi gặp ''tư lệnh Giải Phóng Miền Nam'' Nguyễn Thị Định để buôn bán vũ khí của Hoa Kỳ để lại sau khi QLVNCH thua trận.
Không biết vì sao VC bắt bỏ tù 01 tháng.
- Nhà văn lưu vong ở Pháp Dương Thu Hương kể qua cuộc phỏng vấn rằng ông Bùi Duy Tâm tằng tịu với đương sự;
- VC bắt đầu chương trình dụ khị Người Việt tỵ Nạn ở Hải Ngoại năm 2004, ông Bùi Duy Tâm cùng gia đình khăn đóng áo dài vái lạy đón tiếp tại tư gia phái đoàn phó thủ tướng VC Nguyễn Sinh Hùng sang Hoa Kỳ thi hành sách lược .
- Ông Bùi Duy Tâm khoe làm khoa trưởng Y Khoa Huế, nhưng bị Ban Chấp Hành Hội Ái Hữu Y Khoa Huế Hải Ngoại đuổi ra khỏi tổ chức.
Ông ta trả thù bằng cách xúi dục mấy cựu sinh viên Y Khoa Huế từng chạy chọt để được giúp đở trong việc lên lớp và tốt nghiệp, viết bài đánh phá Hội Ái Hữu Y Khoa Huế và tấn công khoa trưởng L.B.V là người kế vị, rất tư cách về mọi mặt, cho đến khi bị VC ''tiếp quản''.
- Trong thời gian làm khoa trưởng Y Khoa Huế, ông Bùi Duy Tâm lấy quyền qua mặt các giáo sư, tự quyết định cho sinh viên kém/dốt lên lớp thay vì bị ở lại lớp.
Lý do: chạy tiền cửa sau (!). Ông Bùi Duy Tâm lấy tư cách khoa trưởng chuyên quyền, coi thường luật lệ đại học, ấy là cho một sinh viên vốn học kém vào ban giảng huấn khi vừa tốt nghiệp mà không qua kỳ thi sát hạch.
2.Thứ hai- Như ông giáo sư Nguyễn Xuân Vinh, ông Bùi Duy Tâm rất ao ước được mọi người tâng bốc càng nhiều càng tốt.
Ông Nguyễn Xuân Vinh vì ham danh mà đã phá nát Tập Thể Chiến Sĩ VNCH.
Ông Bùi Duy Tâm vì hám danh mà vừa làm con múa rối vừa làm anh hề rẽ tiền. Một bằng chứng mới đây, là ông già gần xuống huyệt mộ mà đương sự viết đơn xin giói chức thẩm quyền Ukraina cầm súng bắn nhau với quân xâm lăng của Putin tại Ukraina, có phải hoặc đó là anh hề hay một lão già nổ như tạc đạn !
3.Thứ ba-Kết luận. Ông Bùi Duy Tâm là một trong những khoa bảng thiếu tử tế nhất trong cộng đồng Người Việt Tỵ Nạn.
Tôi cảm thấy xấu hỗ khi có một ông khoa trưởng mà tư cách thấp kém thua nhiều đồng hương không có bằng cấp đại học.

Tôn-thất Sơn 

Không biết ông già này bao nhiêu tuổi mà ăn nói khoác lát. Giỏi thì qua bên Ukraine rồi hãy nói, gần đất xa trời không biết có chống gậy đi vững không mà bày đặt khoát lát cho mình đi qua Ukaine giúp đở chống Liên Xô, chỉ sợ thấy lính nó đạn trên tay chưa nhả thì đạn dưới nhả ướt đất chạy không kịp trối.  Lạy mấy ông bà bớt nổ dùm cái cho thế giới nhờ.  Thứ làm vua đất Nam chịu cúi đầu làm quỷ đất Bắc mà giờ nói năn không biết chừng nhưng lại không biết nhục. Đố dám bay quan Ukraine làm như ông và vợ ông ta nói. Coi chừng có ngày quỷ dử cắt lưỡi đừng tưởng là làm quỷ đất Bắc rồi nói ba hoa khoác lát.

No comments:

Post a Comment