Wednesday, August 7, 2019

"Mày biết tao là ai không?"



Ở đời đừng ỷ mình có tiền, đừng ỷ mình chức cao trọng vọng, v.v.. cái "NGẢ" tự đánh chết mình ....
Một bài học thâm thúy ...

......

Một cách trả lời thật khôn ngoan và thâm thúy. Cần được mang ra áp dụng cho những tham quan VN hách dịch.

"Mày biết tao là ai không?" Câu trả lời bất ngờ của tiếp viên hàng không Mỹ

Mấy tháng trước, trong chuyến bay về lại Los Angeles, California, tôi phải ghé lại Newark, New Jersey để đổi máy bay, phi cơ của tôi bị trễ hơn một tiếng. Hành khách có một số rất bực bội vì công việc bị xáo trộn do sự chậm trễ của máy bay gây ra.

Tại quầy bên cạnh cổng số 112, một tiếp viên dưới đất của công ty đang cố giải quyết những yêu cầu, khiếu nại của khách hàng thì bỗng nhiên một hành khách có vẻ tức tối lắm, lấn lên phía trên, len qua mặt mấy người khác và ném tấm vé lên quầy.

Ông ta nói lớn rằng ông ta muốn được cho bay chuyến sớm nhất và phải xếp cho ông ta ngồi hạng nhất. Người tiếp viên trả lời rằng, cô xin lỗi về những phiền nhiễu mà chuyến bay gây ra cho ông, nhưng cô cũng phải giải quyết những hành khách tới trước và hứa là sẽ giúp ông khi đến lượt ông.

Nhưng ông khách không bằng lòng, ông hỏi như hét vào mặt cô, rõ ràng là để cho các hành khách khác cũng nghe được: "Mày biết tao là ai không?" (Do you know who I am ?).

Tôi liền cố lắng tai nghe xem cô tiếp viên ở quầy trả lời như thế nào.

Người phụ nữ này, vẫn tươi cười, cầm chiếc micro của hệ thống khuếch âm lên và nói lớn bằng giọng rành rẽ rằng: "Ở quầy 112, có một vị hành khách không biết mình là ai, quý hành khách ai có thể giúp ông ta biết được ông ta là ai, hoặc có căn cước hay thân thuộc của ông, xin đến quầy 112".

Ông khách tự nhiên, vì chính từ câu hỏi của ông, lại biến ông thành một bệnh nhân tâm thần, một người mắc bệnh Alzheimer, một người lãng trí, tâm lý, thần kinh thác loạn, lẫn lộn bản thể, không còn nhớ mình là ai, tên gì, ở đâu nữa. Và lúc ấy thì đám hành khách đang sốt ruột đứng trước quầy đều phá ra cười.

No comments:

Post a Comment