GIỔ CON
Thấm thoát thoi đưa đã một nămCon thơ an giấc ngũ an lànhCõi nào con trẻ được vui vẻ?Bên cạnh Di Đà hết trầm luân.
LÒNG MẸ NHỚ CON
Con hỡi con ơi hiểu nỗi lòngNhìn trời quặn thắt mẹ thương vongHình còn,ảnh kia con đâu vắng?Vỉnh biệt ngày nào đã một năm
hôm nay có người nói mẹ, "cúng giổ xong là quăn ra ngoài cho chim ăn chứ ở nhà không có ăn." Vậy thì cúng làm gì con nhỉ???
CÚNG CHẲNG AI ĂN
Chắng Phật, chẳng ta, chẳng Ông – Bà
Cúng kiến làm chi cũng là ma
Bỏ thời gian đổi bao ăn trái
Cúng đăng nói vong chẳng ăn à !
Cái kiếp từ đâu có chui ra?
Bản thân bụi cát cũng tro mà
Bày chi cúng kiến (xong) ăn không được?
Không không, sắc sắc vốn không là
Tôn cúng làm gì lắm cái TA.
No comments:
Post a Comment