Friday, April 15, 2016

Bài thơ của anh tui


lúc này làm biếng làm thơ nên post bài thơ của anh mình lên hahahaha

MẸ

Cơm mẹ nấu dù rau, dưa, cà, muối
Vẫn ấm lòng, chẳng lo đói mẹ ơi
Thịt cá trên mâm nơi đất khách quê người
Có những bữa lệ vẫn rơi mặn đắng.
Bàn tay mẹ dẫu gầy gò mưa nắng
Toàn chai sần, chẳng còn trắng, còn thon
Nhưng là bến bờ luôn nâng đỡ cho con
Đón con về sau những lần vấp ngã.
Mái tóc mẹ không mượt mà óng ả
Những sợi gầy đã ngả bóng thời gian
Bởi đêm ngày mẹ trằn trọc lo toan
Cho đàn con thơ được yên lòng vững bước.
Bờ vai mẹ dẫu xanh xao, gầy guộc
Vẫn luôn chìa cho những lúc con đau
Ôm lấy chúng con mẹ khe khẽ xoa đầu
"Bởi các con là bầu trời của mẹ."

------
Sanh nuôi con, mới biết lòng người mẹ
Khỉ trên cành bị bắn vẫn cho con
Bú lắp đầy rồi ngã gục xuống đường
Coi gương ấy sao con quên cho được?

Con khỉ con còn đỏ hỏn ôm mẹ
Khi người ta cứu sống mẹ (khỉ) ko thành
Víu mãi vai dù thân mẹ khô lạnh
Ta là người thua loài khỉ sao anh?

-----

Đã có ai hiểu ? 
Học cao hiểu rộng mà chi 
Để rồi chữ hiếu, vứt đi chẳng màng. 
Uy quyền chức tước giàu sang 
Mặc cho cha mẹ, lang thang chợ đời. 
Sinh thời cơm áo không rời 
Mẹ cha chăm sóc, cho đời ấm no. 
Học hành thi cử chạy lo 
Miếng cơm manh áo, dày vò tấm thân. 
Nuôi con khôn lớn tảo tần 
Mưa giông nắng cháy, vai trần trơ xương. 
Cuộc đời vất vả gió sương 
Mong con thành đạt, tương lai sáng ngời. 
Giờ đây phú quý sinh thời 
Sao vội quên mất, cuộc đời mẹ cha. 
Mẹ cha nào có trách ta 
Dù ta bất hiếu, cũng là đứa con. 
Làm con chữ hiếu nên tròn 
Bất nhân bất nghĩa, con mình noi theo. 
Cuộc đời là sợi dây leo 
Nhân nào quả nấy, chớ gieo ở đời.



LỜI MẸ DẶN

Nếu vấp ngã hãy tự mình đứng dậy
Cuộc đời này luôn đầy rẫy chông gai
Ngẩng cao đầu và bước tới tương lai
Đừng trông mong bất kỳ ai giúp đỡ
Hãy tự mình làm dù hay dù dở
Chưa thành công đừng than thở nghe con
Phía trước chúng ta cơ hội vẫn còn
Nếu cố gắng sẽ làm tròn mơ ước
Có những lúc phải một mình lội ngược
Mặc dòng đời như dòng nước chảy xuôi
Sau đắng cay ta sẽ được mỉm cười
Nếu có thể hãy giúp người hoạn nạn
Cố gắng sống để bớt thù thêm bạn
Đừng bao giờ phải buồn chán bi quan
Vết thương sẽ lành bằng thuốc thời gian
Không được quên thuở cơ hàn khốn khó
Yêu đồng loại và chúng sinh cây cỏ
Sống có tình để cho gió cuốn đi
Vui lên con gác bỏ mọi ưu phiền
Và hạnh phúc với những gì mình có ! 



No comments:

Post a Comment