Friday, February 12, 2016

Nỗi buồn tháng Chạp


Chuyện chùa làm tiền trắng trợn ngày nay ai ai cũng biết.  Phật dạy rành rành tự mình phải đốt đuốt mà đi, chỉ có chính bản thân ta mới cầu giải thoát mà thôi. Nếu Phật làm được cho chúng sanh lên cõi Trời thì Phật đã làm rồi đâu có mà khuyên dạy chúng sanh ta.  Phải nhớ câu Phật nói, "Ta là Phật đã thành, chúng sanh là Phật sẽ thành".  Tu sĩ chỉ là cái bè giúp cho chúng ta hiểu pháp để tu. Nhưng cần quán chiếu để hành.  Phật nói lời của Phật nói cũng đừng tin mà phải nghe xong đi thực hành.  Làm được thì đó là lời Phật dạy.  Vì làm đúng mới là lời đúng của Phật nói. Có nhiều người dịch sai nghĩa rồi đi làm sai xong quay lại nói, "Phật dạy" thì tội cho Phật.  Phật chưa từng nói vậy hay dạy vậy.  Trong kinh lúc nào Phật cũng khuyên chúng ta phải hiểu lý lẻ, quán chiếu và đi thực hành.  Ai bảo cứ  có chuyện thì kêu réo mấy tu sĩ chi? 

Còn chùa làm đại nhạc hội thì chỉ muốn gây chú ý và kiếm chút lãi từ những người thích bon chen, ca nhạc v.v.... Vì vậy kiến cho Phật pháp suy đồi, mà chính những Phật tử ngu muội như chúng ta là người tạo tác cho là đúng và ủng hộ chạy theo để được dịp lăn xã ca hát, điệu hò, đứng lên sân khấu cho có chút tiếng tăm y và cho người khác thấy ta đây ủng hộ chùa rất mực hay được trụ trì ngợi khen  mặc khác cũng để cho người khác biết ta đây công quả cho chùa dữ lắm nha.  Vì công quả cho chùa "Đức vô lượng" đó mà nhưng quên bẳn lời Phật dạy trong các pháp môn pháp bố thí là cao nhứt. "Cứu 1 mạng người hơn xây 7 tháp phù đồ" nhé.   Mặc khác tu sĩ cứ bay chạy tùm lum, tiền bá gia, bá tánh cúng dường ko biết trân trọng, hể nói thì cho là Phật sự.  Amitufo!

Các tu sĩ Phật giáo chẳng ai có thì giờ đọc sớ cầu an, cầu siêu đâu.  Bỏ tiền nhiều thì thầy/cô "thương" cái dollars tùy theo dầy hay mõng thì bỏ chút thì giờ đọc cho thêm vài ngày.  Còn ko thì random đọc ngày vài sớ.  Có théc méc hỏi sao dâng sớ không nghe đọc, thì sẽ được câu trả lời "dể xương" lắm, "có mặt thì tự cầu, huống chi thầy cũng xướng 'bình an cho thiện nam, tín nữ, hàng đệ tử tại chùa XSZ ..... v.v..chí thành đảnh lể..'  .." rồi còn gì?.  Cầu chung chung rồi ...Thành ra ai chịu thì chịu, ko thì thôi, voila! Có kiện thì tui chỉ cho Hòa Thượng nói câu trên cho mà kiện.  Chức Hòa Thượng lận đó.

Bỡi thế, sớ chùa gởi về đều shedding hết.  Tự mình cầu lấy cho xong, Phật ở đâu cũng có Phật  mà lị.   Nếu thấy giấy sớ đẹp thì xé làm origami.  Để tiền làm phước, in kinh khi cần nếu chùa hay Thầy thật sự cần.  Coi kỷ đúng sai lắm và thật sự cần ko cần mới làm.  

Nhiều chùa hể thấy ai có gì thì cũng đòi hỏi cho có trong khi chẳng có chổ để, bày tùm lum nhìn ko trang nghiêm cho là chùa phải có.  Làm riết Phật tử, một khi hiểu lý lẻ ra thì bỏ chùa đi hết.  So với đạo Chúa, họ chẳng cần làm như tu sĩ Phật giáo ta.  Trong lể đường một tượng Chúa, ngoài đôi khi vài tượng Thánh có khi không có luôn.  Thành ra chuyện gì cần quyên tiền, họ kêu gọi là một cái vèo.  Còn cầu an, nếu tới gặp Cha hay Sơ nói, "dạ con cần đấng cứu Chúa giúp đở cho ......." là Cha và Sơ, họ làm liền tại chổ chẳng cần phải sớ hau bỏ tiền rồi tới tối mới đọc đâu.  Vì với Cha và Sơ, các vị cho là những thiện nam, tín nữ cần giúp cho nên Cha hay Sơ dang tay ra làm liền dù là ở ngoài đường, chợ búa, v.v...    Cầu siêu, cũng thế.  Họ cầu nguyện xong kèm theo câu, "may God be with him/her", May God bless and keep you alway" hoặc "May God bless and be with him/her always" or "may she/he will be under God's care" hoặc "may she/he rest in peace", hoặc "I firmly believe that God will accept him/her with open arms for all the good he/she has done while he/she was on this earth"  hay không?  Bên Thiên Chúa giáo còn nói nếu người mất đã hành tốt việc làm ở trần gian thì dĩ nhiên là Chúa sẽ dang tay bảo bọc hương linh đó.  Không bao giờ cái gì "thỉnh triệu hương linh ơi ơi". Thỉnh triệu ai cho ra mà triệu lên? Thần hồn xuất là thần chết kè hai bên, không đi cũng kéo đi thì ai cho ra mà triệu?  Ngày xưa Phật là đấng giác ngộ sao không triệu các vong linh đưa lên hết đi cho Địa Ngục không có người tù tội.  Ngài Địa Tạng sẽ đờ cực khổ còn đang giúp chúng sang trong Địa Ngục và cho Ngài thành Phật, cần gì còn phải phổ độ chúng sanh chưa được thành đáng Già Phạm? Vì thế,  ta cứ nghỉ thử đi, nếu cảnh sát trói tay tù phạm dẫn đi, tu sĩ hay một ông Cha/Sơ có kéo lại được ko?  Bắn cảnh sát để cho tội nhân thoát bộ cảnh sát không biết bắn lại sao?  Cứ mang đời ra nói thì đạo cũng thế thôi.  Đời là Đạo và Đạo là Đời phải biết hòa nhập sao cho đúng.  Phật đâu dạy thỉnh triệu vong linh ai?  Ngài Mục Kiền Liên có lục thần thông còn ko cứu được mẹ, cũng không tránh được vì bị đá đè thì chẳng có ai có thể tụng kinh siêu độ cho vong linh  hay triệu bất kỳ ai lên hết.  Nếu làm được thì giỏi hơn Phật rồi. Đâu cần ngồi đây mà "thỉnh triệu hương linh ơi ơi..." thiệt là Sadthu!  Còn Phật giáo chúng ta ai chết cũng được quý thấy thỉnh triệu lên rồi cho về Cực Lạc hết dù là ở đời tạo tác rất nhiều.  Đọc kinh phải hiểu ý kinh Phật nói, đừng cứ mang kinh ra làm tiền bá tánh, tội ngàn đời.  Ai quởn, đọc Ngọc Lịch Kinh để thấy đa phần tội nhân là người mặc áo tu.  Tu như TT Giác Khang, HT Hộ Giác thì nên noi theo tu.

Thằng con chết có ai tụng cầu gì đâu?  Đầu ấm từ khi nhắm mắt lúc 9g tối tới 6g sáng vẫn ấm. Đó là tự do nó niệm Phật khi ăn cũng như khi ngũ ngay từ nhỏ . Sau khi xã xác thân, toàn là mẹ nó đọc kinh, làm Phước hồi hướng cho nó vậy mà thân nó an lành cõi vĩnh hằng chứ có kêu ông Thầy, bà Cô nào đâu.  Đó là do Phước báu của nó biết niệm Phật và chút Phước của người giúp cho nó. Ờ mà khi mẹ nó đi vắng hay đi làm, không đọc kinh thì có kinh của T.T Trí Thoát đọc phụ, phải cám ơn Thầy nữa, nhờ vậy riết cái máy CD cũng văng cháy luôn tại cho chạy suốt gần như 24hrs/ngày hihihi...   Đến bà nội cũng vậy... hơi đâu để tu sĩ đưa giá ra làm tang lể, để tiền làm phước hồi hướng phải tốt hơn không?

Cố HT Thanh Đạm thường có nói, "cầu an bất an, cầu tử bất tử.  Tự cầu, đốt đuốc cho bản thân". Thành ra ai cứ nghĩ là dâng sớ để bình an hay để cầu sanh cực lạc thì phải quán chiếu cho nhiều.  Còn chùa gởi thì cứ để quý Thầy/Cô gởi ra cho có chuyện làm.... bỏ vài chục, hay trăm con tem gởi đi cho Bưu Điện có công ăn việc làm vậy mà. Còn không muốn nhận "thiệp" cầu ăn/siêu thì cứ nói, "thầy ui xin lấy tên cho ra khỏi mailing list"  cũng là giúp cho chùa đừng hủy hại  hay lạm tiền cúng dường của đàn na tín chủ mua tem gởi ra.  Sadthu!  Mô Phật!




Nỗi buồn tháng Chạp
* HUY PHƯƠNG

Những ngày cuối năm mọi người giàu nghèo gì cũng tưng bừng đón năm mới, quên đi chuyện buồn của một năm qua, vậy thì nói chuyện buồn cuối năm hay nỗi buồn tháng Chạp là chuyện… ngược đời. Câu chuyện này, thiên hạ cho là thường tình, nhưng đối với tôi thì đây là chuyện không vui.

Số là trong tháng Chạp này, gia đình tôi  nhận được hai lá thư của hai ngôi chùa lớn nhất nhì trong vùng Bolsa này. Lá thư thứ nhất là lá thư chúc mừng năm mới của Viện Chủ Chùa, kèm theo một  lá thư màu hồng hay màu vàng để gia đình người nhận chú ý, ghi danh cầu an (cho người sống) hay cầu siêu (cho người chết.) Tờ thư này có phần chú thích: Quý Vị điền tên vào sớ và gửi về chùa sớm để sắp xếp. Quý Vị thành tâm tuỳ hỉ cúng dường, xin ghi chi phiếu: Chùa XYZ và gửi về địa chỉ ở dưới.

Lá thư thứ hai, ngoài lá sớ cầu an, cầu siêu còn thêm một tờ giấy màu trắng in đủ  90 loại tuổi,  từ đứa trẻ mới 11 tuổi đến ông cụ 100 tuổi. Chúng tôi không thể kể hết các sao-hạn của 90 tuổi này, thứ nhất trang báo không dư giấy vẽ voi, thứ hai không muốn làm phiền độc giả,
Tôi xin lấy vài ví dụ, như ông già, bà lão nào năm nay 100 tuổi sinh năm Đinh Tỵ 1917 thì Nam thuộc sao La Hầu- Ngũ Mộ, Nữ là Kế Đô- Ngũ Mộ. Thiên hạ hay nói câu “Nam La Hầu- Nữ Kế Đô là xấu nhất. Thiên hạ vẫn thường tin “sao Kế Đô không xô cũng ngã,” “Thái Bạch là sạch gia tài!” cụ bà 100 tuổi năm nay gặp sao Kế Đô, thì hãy mau mau cúng sao giải hạn, nếu không cụ bà năm nay rất dễ đi đứt. 100 tuổi còn trẻ quá, chết như vậy cũng uổng. Bỏ ra vài trăm bạc, cúng sao mà sống thêm chục năm nữa thì cũng nên làm.

Thằng bé sinh năm Bính Tuất 2006, năm nay lên 11 đang Middle School, nó bị sao Nam: Thổ Tú- Tam Kheo, Nữ: Văn Hớn- Thiên Tinh. Trong sách bói toán, có ghi rằng Thổ Tú(nhiều người gọi là Thổ tinh): Sao Thổ Tú tốt hay xấu chắc nhiều người chưa rõ lắm. Nếu năm nay những ai bị sao Thổ Tú chiếu mạng nên làm lễ giải hạn sao Thổ Tú! Vậy thì tốt hơn hết là cứ cúng sao giải hạn, có kiêng có lành!
Câu hỏi đặt ra cho tôi là nhà chùa gửi những lá thư này đến cho gia đình tôi vào dịp  cuối năm với mục đích gì?

Thứ nhất, mong gia đình tôi ghi danh xin lễ cầu an cầu siêu cho thân bằng quyến thuộc (kèm theo câu thành tâm tuỳ hỷ cúng dường.) Trong một thông cáo của ngôi chùa VN lớn nhất Paris lại có ghi rõ: “Xin  thành tâm cúng dường Tam Bảo để cầu an, giải hạn cho bổn mạng và cho cha mẹ, anh em…” Việc cúng dường Tam Bảo có ý nghĩa gì, hay chỉ là một sự trao đổi, chỉ với mục đích “giải hạn cho bổn mạng và cho cha mẹ, anh em.” 

Thứ hai, gửi “bảng sao hạn năm Bính Thân” có đủ tuổi trong gia đình tôi biết mà lo nhờ chùa  cúng sao giải hạn.
Cả hai điều này đều xa rời đạo Phật, vì chánh tín và mê tín hoàn toàn khác nhau. Những điều như đồng bóng, lịch số sao hạn, coi tay xem tướng, xin xăm bói quẻ, cúng sao xem hướng… đều là những chuyện mê tín. Do người truyền bá đạo Phật không hiểu thông, ghép những thói tục của đời vào đạo, để  nhiều người lên án đạo Phật là đạo mê tín.
Ông cụ thân sinh tôi mất vào những ngày của tháng 5-1975, khi miền Nam mất vào tay  Cộng Sản, hoàn cảnh gia đình ly tán, con trai đã vào nhà tù, con gái di tản ra nước ngoài. Chết trong một thời điểm như vậy, tôi nghĩ linh hồn của cha tôi chắc khó siêu thoát. Nếu gia đình bỏ ra một số tiền để cầu siêu cho cha tôi để cho linh hồn ông được bình an trong thế giới bên kia, thì nghìn vàng cũng không tiếc.
Trong 100 người có tên trong đám cầu siêu, thầy chỉ đọc lướt tên cha tôi trong mấy giây. Thầy cũng không biết cha tôi là ai. Khi đọc tên những người trong tờ giấy thầy cầm, không biết thầy nghĩ gì. Nếu vậy quả là tội nghiệp cho cha tôi.
Tôi biết nếu nghiệp cha tôi “nặng như đá” thì không ai có thể làm nổi lên mặt nước như bơ, như câu chuyện sau đây:
Một ngày nọ một chàng thanh niên đến hỏi đức Phật:
- Kính bạch Tôn giả, cha con vừa chết. Xin Ngài đến cầu nguyện cho ông được lên thiên đàng. Ngài là bậc tài năng, chắc chắn sẽ làm được việc này.
Đức Phật trả lời:
- Con xuống chợ mua cho ta hai chậu đất nung  và một ít bơ.
Nghĩ rằng Phật có bùa phép giúp được cho cha mình, chàng trai lật đật xuống chợ mua bơ và nồi đất. Khi mang về, đức Phật bảo:
- Bỏ đá vào một nồi, và bơ vào một nồi khác, xong thẩy cả hai xuống nước.
Cả hai cái nồi đều chìm xuống nước. Xong, đức Phật khiến chàng trai đập vỡ hai cái nồi. Lập tức thấy bơ nổi lên mặt nước, còn đá trong nồi kia vẫn nằm yên dưới đáy hồ. Lúc bấy giờ đức Phật mới nói:
- Nhanh lên con, đi mời các thầy tu, nói với họ tụng làm sao cho tất cả bơ chìm xuống đáy và tất cả đá đều nổi lên.
Cha người thanh niên kia, cũng như cha tôi, nếu sống một cuộc đời tốt lành, linh hồn ông sẽ nhẹ như bơ, sẽ lên đến thiên đàng, trái lại, linh hồn ông nặng như đá, chìm xuống địa ngục. Không một lượng quyền năng nào của các tu sĩ trên thế giới này có thể đảo ngược lại điều đó.
Nếu dâng sớ cầu an hay cúng sao mà giải được bệnh tật và tránh được tai nạn cho thân tôi, thì từ này tôi sẽ khỏi cần gặp bác sĩ và gọi xe cấp cứu nửa đêm để vào bệnh viện nữa. Ngày nay, việc cầu an, cầu siêu là một dịch vụ kiếm ra tiền. Chùa càng to, thiện nam, tín nữ  đến xin cầu siêu, cầu an càng đông. Cầu siêu, cầu an càng đông, có tiền cúng dường thì chùa càng lớn. Số phận những sớ cầu an, cúng sao không kèm theo chi phiếu hay tiền mặt sẽ ra sao?
Một Phật tử, pháp danh Trí Giác, có đưa câu chuyện lên công luận:
“Một số bạn thuộc các tôn giáo khác hỏi tôi: “Đạo Phật các anh sao lại làm đại nhạc hội, ca hát, buôn bán, xổ số làm tiền um sùm ở trong chùa, trong khu vực chùa. Như vậy có đúng luật đạo Phật không?” Tôi nghe hỏi mà cảm thấy xót xa, đau khổ, và xấu hổ cho đạo Phật. Vì tôi cũng đã thấy các nơi thờ tự của tôn giáo khác, không bao giờ có đại nhạc hội, buôn bán, xổ số để làm tiền nơi chốn thiêng liêng. Chùa là nơi thanh tịnh già lam. Đến chùa để lắng lòng, nghe kinh, niệm Phật, học đạo, chuyển mê thành ngộ. Nghe được tiếng chuông U Minh lòng nhẹ nhàng thanh thoát.”
Có chùa gây quỹ bằng cách xổ số, lô độc đắc là 2 lượng vàng 999, như vậy có phải là khơi lòng tham của bá tánh hay không?
Hồi còn đi tù ngoài vùng Bắc Việt, cứ mấy ngày Tết lại thấy dân làng bản vào nhà tù “cải tạo” xem văn nghệ, đã lấy làm lạ, nhưng điều lạ hơn là ngày nay, dân gian lại đến chùa coi đại nhạc hội với hàng  chục ca sĩ lừng danh được thuê bằng tiền, nhưng không bảo đảm họ sẽ ăn mặc kín đáo hay hát nhạc đạo. Ăn mặc như phụ nữ đạo Hồi và hát nhạc Nam Mô thì ai mà cất công đi coi. Show đại nhạc hội này bảo đảm có đốt pháo, múa lân và do một sòng bài lớn bảo trợ. Vui hết biết!
Phật còn đó, Pháp còn đây,
nhưng Tăng “quậy” cỡ này
thì chẳng mấy chốc mà đạo Phật tan nát!
1/16
Huy Phương

No comments:

Post a Comment